Ông chủ của tôi, ông Hào của tôi hành trình mang nước rửa tay đến Hoa Kỳ
Tuy nhiên, nhận ra cơ hội, các công ty đa quốc gia đã đến nhanh chóng và bài bản. Chỉ hai năm sau, Mỹ Hảo mất khoảng một nửa thị phần. Tuy nhiên, khác với nhiều thương hiệu trong nước từng là “vàng son” rồi biến mất khi công ty đầu tư trực tiếp nước ngoài đổ bộ, “Mỹ Hảo” vẫn tồn tại.
Năm 1998, “Mỹ Hảo” đoạt “Giải giảm” 10 triệu đô la Mỹ, rồi tăng dần lên 30 triệu đô la Mỹ, nhưng ông Vinh luôn từ chối. Gần đây, công ty được định giá 40 triệu đô la. Trong giới kinh doanh của ngành này, “Mỹ Hảo” được so sánh với những từ như “đối thủ vô địch”, “khó nhằn” hay “chặt chém” của các công ty nước ngoài.
Hiện nay, thị trường trong nước tiêu thụ trung bình 200-300 tấn sản phẩm Mỹ Hảo mỗi ngày. Vào mùa phổ biến vừa qua, việc kinh doanh cũng gặp không ít khó khăn. Ông Vinh có hơn 200 nhân viên và hơn 500 nhân viên kinh doanh và tiếp thị. Anh cho biết: “Tôi cũng xuất thân từ gia đình khó khăn nên biết lấy người ra đi còn khó hơn nên phải cố gắng lắm mới giữ được nghề.” Vì vậy, theo anh Vinh, thị trường keo dán tay có bị chậm lại. Tuy nhiên, nước rửa tay vẫn bán khá chạy. Ngoài ra, đại dịch cũng khiến người tiêu dùng quan tâm nhiều hơn đến điều kiện vệ sinh nhà cửa, quần áo nên anh nghĩ đến việc sản xuất thêm các sản phẩm tẩy rửa, lau sàn có tính kháng khuẩn. Thị trường xuất khẩu chỉ chiếm chưa đến 10% tổng doanh số của Mỹ Hào, nhưng ông Vinh cho rằng việc mở cửa thị trường này vẫn rất quan trọng. Tất nhiên, đây không phải là một thị trường “màu hồng”.
“Thị trường rất lớn nhưng cũng rất cạnh tranh. Cơ hội ở Việt Nam”, ông Vinh nói.
Leave a Comment